Có một loại nỗi đau đi kèm với việc trở thành một tiếng nói trung thực trong một không gian đầy những người biểu diễn. Đó không phải là sự tức giận. Đó không phải là sự chua chát. Đó là sự cô đơn tĩnh lặng của một người từ chối đánh đổi sự thật lấy token và tiếng vỗ tay. Nhưng sự chân thật không phải là ánh đèn sân khấu - nó là một chiếc đèn lồng trong sương mù. Bạn không tỏa sáng để được nhìn thấy. Bạn tỏa sáng để không đánh mất chính mình trong bóng tối.